Ngày nhận bài: 23-07-2012 / Ngày duyệt đăng: 23-10-2012
Hiện nay, canh tác nông nghiệp đang gây ra các vấn đề ô nhiễm nghiêm trọng cho môi trường đất, đặc biệt là trên các hệ thống chuyên canh nông nghiệp lâu năm. Việc đánh giá chất lượng đất bằng các phương pháp hóa lý truyền thống có nhiều nhược điểm. Thay vào đó, đánh giá chất lượng đất bằng phương pháp sinh học thể hiện nhiều ưu điểm như cho kết quả chính xác tại thời điểm lấy mẫu cũng như dự đoán ảnh hưởng lâu dài của các ô nhiễm lên sự phát triển của hệ sinh vật sống trong đất. Nghiên cứu này sử dụng tuyến trùng làm sinh vật chỉ thị để đánh giá chất lượng đất vùng trồng tiêu ở xã Lộc Hưng, huyện Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước tại 6 điểm thu mẫu thuộc 6 vườn tiêu được chọn ngẫu nhiên với kí hiệu mẫu tương ứng là LH1, LH2, LH3, LH4, LH5, LH6. Kết quả phân tích quần xã tuyến trùng thu được 35 giống thuộc 21 họ và 8 bộ. Thông qua việc phân tích đặc điểm cấu trúc quần xã và tính toán các chỉ số sinh học như chỉ số đa dạng Margalef (d), chỉ số sinh trưởng (MI), phân nhóm c-p và thiết lập mô hình tam giác sinh thái cho kết quả chất lượng đất tại khu vực nghiên cứu tương đối sạch và chưa có ô nhiễm nào đáng kể.